Nhận bản tin Online
Bài viết mới
Dung Quất là trái tim thứ 2 của tôi
Hoạt động trong & ngoài nước

Dung Quất là trái tim thứ 2 của tôi 

Đó là lời tri ân và chia sẻ của Tổng giám đốc Nguyễn Hoài Giang với IA VIETNAM nhân đầu năm mới, ông chia sẻ về hoài bão, ước mơ và sự nghiệp của mình với các bạn trẻ, đặc biệt là các bạn sinh viên với những khát khao cháy bỏng, cảm nhận, đồng cảm, thông cảm, tràn đầy nhiệt huyết và tình yêu thương với những người, những số phận của cả dân tộc mình… và khi đó, các bạn có sức mạnh cực kì lớn, sức mạnh này không phải là cơ bắp mà là sức mạnh của trái tim nóng bỏng, mà nếu có trái tim nóng bỏng rồi các bạn sẽ hội tụ đủ đam mê để dời non lấp biển và thực hiện được khát vọng lớn lao của mình. Qua câu chuyện trên, ông khẳng định rằng, khi ông tốt nghiệp thủ khoa trường đại học Sophia tại Bungary và được nhận một suất học bổng nghiên cứu phó Tiến sĩ chuyên ngành tự động hóa. Tuy nhiên, thời điểm đó các nước xã hội chủ nghĩa tan rã và các du học sinh của Việt Nam phải tạm dừng việc học tập này. Đó là một bước ngoặt lớn của ông khi trở thành người đứng đầu nhà máy lọc dầu lớn nhất Việt Nam hiện nay…

Tổng giám đốc Nguyễn Hoài Giang đang giới thiệu với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại phòng điều khiển trung tâm – ảnh Văn Lâm

IA VIETNAM: Điều gì để làm nên bước ngoặt khi ông có cơ hội nghiên cứu lên phó Tiến sĩ về ngành tự động hóa ở nước ngoài?

Ông Nguyễn Hoài Giang: Đây là sự thay đổi của hai Bộ giáo dục Việt Nam và Bungary ký kết đến năm đó, toàn bộ du học sinh đều kết thúc tại đây, nên khi trở về Việt Nam tôi dự thi vào làm việc tại Vietsovpetro và tôi cho đó là một bước ngoặt. Khi bước chân vào làm việc tại Vietsovpetro và được di chuyển qua các nhiệm vụ, rồi đến giàn khoan ngoài biển, dần bén dễ với các giàn khí, không tiếp cận với tự động hóa nhiều nên khi ấy tôi cảm thấy mình không may mắn, không đúng với công việc để phù hợp khi mình được đào tạo ở nước ngoài. Và tôi cảm thấy đó là điều đáng tiếc trong đời với hai vấn đề “một là việc học không được như các khóa trước lên tiến sĩ và hai là về nước với công việc không đúng chuyên ngành” nên tôi cảm thấy kém may mắn so với các du học sinh các khóa trước. Nhưng đến giờ, sau bao năm công tác, làm việc ở các môi trường khác nhau, tôi lại thấy mình quá may mắn. Vì nếu điều đó không xảy ra, tôi đâu có về nước và điều này sẽ hoàn toàn khác và biết đâu tôi cũng không làm việc trong ngành dầu khí. Mà thay vào đó là một công việc khác. Tuy nhiên, đối với tôi làm ngành này hay ngành khác thì đều phải phấn đấu như nhau cả, không có ngành nào hay hơn, tốt hơn hay dở hơn cả…mà nếu như thế thì hôm nay, chúng ta đâu có ngồi tại đây để trò chuyện về nhà máy lọc dầu (NMLD).

IA VIETNAM: Biết đâu NMLD sẽ không được như thế này nếu ông không về làm tổng chỉ huy?

Ông Nguyễn Hoài Giang: Theo tôi, thì NMLD không phải do một con người quyết định, vì đây là một tập thể rất đông, với hàng chục ngàn con người đi đôi với những quyết định của nhiều thế hệ. Tuy nhiên, (ông cười lớn) như nói ở trên là tôi không có cơ may nên mới được về ngồi ở vị trí này, một NMLD lớn hàng đầu tại Việt Nam, nên giờ tôi coi nơi đây là trái tim thứ 2 của mình.

IA VIETNAM: Ông có thể nói cụ thể hơn cho sự thay đổi lớn để có trái tim thứ 2 này?

Ông Nguyễn Hoài Giang: Trở lại thời gian trước khi tôi công tác tại Vietsovpetro, khi ấy tôi trúng tuyển và được phân công làm việc tại phòng máy tính trung tâm, sau đó tôi được điều sang xí nghiệp khí với vai trò là kỹ sư thiết kế hệ thống tự động hóa, và lúc đó tôi cũng cảm thấy hơi hài lòng vì mình bắt đầu phát huy chuyên ngành mình đã học, sau đó tôi được thông báo cử đi Nga đào tạo 6 tháng về công nghệ và khai thác nén khí đồng hành. Trở về nước sau khóa học tôi nhận nhiệm vụ mới chuyển ra ngoài giàn làm kỹ sư trưởng điều độ sản xuất giàn nén khí nhỏ, rồi giàn nén khí lớn của mỏ Bạch Hổ thuộc giàn công nghệ trung tâm số 2, đó cũng là một ngành khác và tôi công tác được gần 2 năm. Bắt đầu từ đây, những công việc tôi làm là một kỹ sư dầu khí rồi, không còn là kỹ sư của một ngành hẹp nữa, mà nó rộng hơn. Nên đây là cơ duyên thứ hai, vì hồi đó do thiếu kỹ sư làm việc tại giàn nén khí mà tôi được tiếp cận, đảm nhận ngành dầu khí từ đây.
Nhưng qua các nhiệm vụ trên, tôi cũng từng có nhiều suy nghĩ là mình cần phải thử sức mình, tiếp cận các công việc mà khả năng của mình có thể làm được. Mặc dù vai trò của tự động hóa rất hay, nhưng vì nó chuyên sâu và hẹp nên tôi muốn thử sức mình ở ngành này, môi trường này… và đúng như tôi nghĩ, tôi đã phát huy tốt vai trò của mình từ đó, đồng thời khi tiếp cận và làm việc tại đây tôi đã thu thập được không ít kiến thức rất quý báu như những kinh nghiệm về dầu khí. Và có thể nói rằng, đây chính là kiến thức, nền tảng cơ bản để tôi chuyển qua làm dự án NMLD này một cách suôn sẻ, có cơ sở để làm chứ nếu không thì tự động hóa thôi cũng chưa hội tụ đủ trong lĩnh vực của một nhà máy lớn như thế này. Và có thể sẽ chơi vơi hay khoảng trống nó quá lớn để mình có thể thích nghi được, nên tôi lại cho rằng mình rất may mắn khi được làm kỹ sư dầu khí trên các giàn khoan của Vietsovpetro. Đó chính là bước ngoặt để giúp tôi làm việc tại đây.

IA VIETNAM: Vậy thì cơ duyên nào đã đưa ông từ một kỹ sư khai thác dầu khí về làm tổng giám đốc hiện nay?

Ông Nguyễn Hoài Giang: Đó lại là một vấn đề nữa, một bước ngoặt thứ 3 của tôi rồi, vì sau khi công tác tại Vietsovpetro thì chúng tôi có thông tin là NMLD Dung Quất sẽ được xây dựng và đây là một nhà máy đầu tiên tại Việt Nam được nghiên cứu, thiết kế và thi công xây dựng tại tỉnh Quảng Ngãi, và đối với những người trẻ như tôi với tuổi đời là 31, tuổi nghề chưa đến 10 năm, thì ai cũng đều khát vọng hay ước mơ để thử sức mình cho một lĩnh vực mới, thử thách mới, vì ở ngoài giàn của Vietsovpetro tôi làm việc đã trở lên quen lắm rồi, quen tay, quen mắt, quen suy nghĩ và tôi cho rằng đó là lối mòn, là con đường đã nằm trong bản đồ, nên không còn là sự thách thức, mới lạ nữa. Vì vậy, thú vị và thử thách nó dần mất đi. Nên đối với một người trẻ như tôi hồi đó bắt đầu chú ý, cần tìm một công việc mới, sẵn sàng đến với vùng đất mới, có sự thử thách lớn hơn, khó khăn nhiều hơn, vất vả hơn. Nhưng nếu được thử sức ở những nơi như vậy, rõ ràng tôi thích hơn, đây chính là tiếng gọi rất hấp dẫn để thử sức cho chính bản thân mình, cho nghị lực đam mê, cho bản lĩnh và khả năng đáp ứng của mình.

IA VIETNAM: Vậy ông có nghĩ mình đã chạm tay vào điều ước?

Ông Nguyễn Hoài Giang: Đúng, có thể nói đó là ước mơ đấy, đó là một bước của những người trẻ tuổi, dám biến ước mơ đó thành sự thật bằng cách dấn thân đến vùng đất đó để nhận những công việc như vậy. Và đó là lý do tôi quyết định điều ước này.

IA VIETNAM: Đi đâu người ta cũng đều nói một cái tên ngắn gọn “Giang Dung Quất”. Tuy nhiên, đó là một địa danh gồm nhiều dự án khác nhau chứ không hẳn là NMLD…vậy thì điều gì để làm nên một tên gọi ông quen thuộc như vậy?

Ông Nguyễn Hoài Giang: Tôi cho là, tên gọi này để dùng gọi một cách đơn giản và ngắn gọn, dễ nhớ, dễ nói và dễ dàng để mà chỉ định một nhân vật cụ thể nào đó…có thể những người khác làm việc tại Dung Quất cũng gắn liền địa danh như tôi. Nên cách đặt tên như vậy cũng rất thú vị và vinh dự khi làm việc tại NMLD. Nhưng nếu không có NMLD, không làm thành công NMLD thì cái tên như vậy cũng sẽ không tồn tại và chắc chắn sẽ không được đặt tên gọi như thế này đâu.

IA VIETNAM: Ông có thể kể những năm gian khổ của các thế hệ xây dựng nhà máy?

Ông Nguyễn Hoài Giang: Cũng phải nói rõ rằng, để làm nên một NMLD thành công như hôm nay thì đây là công sức của hàng chục ngàn người, rất nhiều các thế hệ đã làm việc tại đây, từ những ngày đầu tiên, những người đến đặt viên gạch đầu tiên ở đây cho đến nay, rất nhiều người trong số họ giờ đã về hưu, thậm chí các vị lão thành trong ngành dầu khí đã không còn nữa. Thế nhưng sự rõ ràng này là một công trình được in dấu chân của rất nhiều thế hệ về sự đóng góp, cống hiến, hy sinh không những là mồ hôi nước mắt, mà còn có cả sự hy sinh rất thầm nặng, hay có những người hy sinh cả sự nghiệp, thậm chí cả danh dự vì dự án này, và với tôi, những hy sinh đó là hết sức đáng trân trọng. Tất nhiên, sự hy sinh nào, cống hiến nào cũng đều hết sức quý báu, hay có thể ví rằng, đó là những viên gạch để chúng ta xây dựng lên tòa lâu đài Dung Quất hôm nay. Nên tôi thấy tất cả sự đóng góp, hy sinh của các anh các chị cho dù đến một lúc nào đó có thể hiểu không đúng, hay có thể bị hiểu lầm, hiểu sai…nhưng đó cũng là sẽ thiếu những viên gạch để làm lên lâu đài này và NMLD là một bằng chứng, một di chứng hùng hồn cho cái đóng góp công sức, cống hiến ngày hôm nay. Vì vậy, đây là niềm tự hào, niềm vinh dự chung của tất cả chúng ta, chứ không phải của riêng bất kỳ ai, kể cả bản thân tôi. Nên tôi nghĩ rằng mình được gắn liền cái tên ở đây là một niềm vinh dự, tự hào cho cá nhân mình. Và như thế thì mình càng phải trân trọng hơn, biết ơn hơn với những đóng góp hy sinh thầm nặng của các thệ hệ đi trước và hàng chục ngàn con người đã đổ xương máu xây dựng dự án này hơn mười năm nay. Đây là cảm nghĩ của tôi về NMLD Dung Quất này.

IA VIETNAM: Hình ảnh mới cũng có, cơ hội mới cũng có, trân trọng và tuyên dương những đóng góp và sự hy sinh ấy. Vậy thì với ông là một tổng giám đốc rất thân thiện, thậm chí là đơn giản và dễ gần, ông có những bí quyết nào để điều hành tốt một nhà máy lớn nhất Việt Nam hiện nay?

Ông Nguyễn Hoài Giang: Có lẽ đến đây chúng ta cũng không cần đao to búa lớn làm gì, tôi cho rằng chính những việc làm đơn giản nhất sẽ là công cụ sắc bén và hiệu quả nhất để đưa đến thành công. Cách suy nghĩ và cách làm việc đơn giản chính là phương pháp, là con đường để chúng ta bước đến bước cuối cùng, đó luôn là quan điểm của tôi. Và để làm được điều đó thì tôi tâm tư, tâm đắc nhiều nhất ở đây chính là sự trung thực của những người đứng đầu các dự án lớn. Bản thân tôi luôn quan niệm rằng, thế nào là một người lãnh đạo, người điều hành… người đứng đầu tốt không phải chỉ giỏi ở tầm cỡ dự án, mà là ở các đơn vị kinh tế, cơ quan hay các tập đoàn và các cơ sở sản xuất…tóm lại, đối với một người chỉ huy tốt cần đáp ứng 2 yếu tố “một là năng lực lãnh đạo điều hành tốt, hai là trung thực”. Vì trung thực chúng ta sẽ có bộ máy toàn vẹn để quy tụ sức mạnh của một tập thể, để phấn đấu, cống hiến vì cái chung, cái chung ở đây là cho tập thể, cho tất cả mọi người, hay nói rộng hơn là cho đất nước chúng ta. Tôi nghĩ đơn giản vậy thôi, vì hội tụ đủ 2 điều đó thì chúng ta có thể coi họ là người có tâm và có tài chứ chả có bí quyết nào cả.
Cho nên, có một khẩu hiệu gì đó ở mỗi người tại NMLD bây giờ là kim chỉ nam, là hành động cho mình thì tôi cho rằng nó sẽ đúc kết ngắn gọn như thế này “trung thực cho đội ngũ lãnh đạo, một chiến lược cạnh tranh lành mạnh không ngơi nghỉ cho chung các doanh nghiệp và đó là một cái đích bất di bất dịch rất cứng rắn không nhân nhượng”. “Trung thực, cạnh tranh, hiệu quả hiệu suất” đó là cụm từ mà tôi nghĩ rằng sớm muộn gì cũng phải hướng đến để có được một công ty, một tổ chức phát triển bền vững toàn diện cho nền kinh tế của đất nước… quan niệm của cá nhân tôi là như vậy.

IA VIETNAM: Nhà máy đã vận hành chính thức được 3 năm và sau công tác bảo dưỡng tổng thể được 6 tháng rồi, vậy ông có thể nêu các nhiệm vụ trọng tâm của nhà máy trong thời gian tới?

Ông Nguyễn Hoài Giang: Nhiệm vụ của nhà máy trong thời gian tới thì không nằm ngoài những quan điểm trên mà tôi vừa nói.
Thứ nhất là phải làm thế nào để nhà máy phát triển bền vững, mà muốn phát triển bền vững thì nhà máy phải đặt hiệu quả hiệu suất lên hàng đầu, phải đặt tính cạnh tranh với các nhà máy lọc dầu khác và đội ngũ cũng như những người lãnh đạo nhà máy phải hết sức trung thực, thẳng thắn trong công việc. Thế thì những công việc cần triển khai thực hiện nó sẽ đơn giản hơn, nên chúng ta cần phải tối ưu hóa nhà máy, để giảm thiểu những chi phí hao hụt, tổn thất năng lượng, giảm thiểu sự mất mát, tiết kiệm chi phí không cần thiết. Đồng thời tối ưu hóa nguồn dầu thô đầu vào để có được giá rẻ hơn. Tối ưu hóa việc vận hành sản xuất của các phân xưởng để cho ra thị trường những sản phẩm được nhiều hơn và hiệu quả hơn khi bán ra. Tối ưu hóa việc dự đoán, điều phối trong thị trường kinh doanh…để khi bất kỳ thời điểm nào chúng ta sản xuất ra và bán kịp thời ngoài thị trường, đáp ứng cho sự tiêu thụ trong nước hiệu quả. Bên cạnh đó, cần phải tối ưu hóa về nhân sự để giảm thiểu những nhân sự không cần thiết, đồng thời cơ cấu lại tổ chức để đưa những người có tài, có tâm lên những vị trí lãnh đạo then chốt của nhà máy. Họ chính là động lực, là sức mạnh ngược lại để đưa nhà máy có những bước tiến vững vàng hơn, hiệu quả hơn cho việc vận hành, sản xuất, kinh doanh của nhà máy. Vì NMLD Dung Quất nó tồn tại cả trăm năm, nên suốt vòng đời của nhà máy không lúc nào chúng ta có thể xa rời những nhiệm vụ then chốt như tôi vừa nói. Đó là trái tim, là sợi chỉ đỏ xuyên suốt hoạt động vòng đời của nhà máy, để quản lý, phát huy được tài sản chung của nhân dân ta, để mang lại cho người dân chúng ta những quyền lợi chung, những mục đích, nhiệm vụ cao cả mà nhà máy đã, đang và hướng đến.

IA VIETNAM: Sự mạnh mẽ và quyết đoán đã trở thành một tổng giám đốc cho một nhà máy lớn nhất Việt Nam, vậy ông có chia sẻ gì với bạn đọc nhân dịp năm mới, đặc biệt là các bạn trẻ?

Ông Nguyễn Hoài Giang: Đến đây, tôi xin quay lại ba cơ hội mà tôi đã trải qua.
Thứ nhất là không được làm luận văn phó tiến sĩ tại Bungary thời kỳ đó. Thứ hai là quyết định chuyển sang làm kỹ sư dầu khí không đúng với chuyên ngành mình học, nhưng đây là cơ hội thử thách bản thân mình. Thứ ba là chuyển công tác ra Dung Quất để làm dự án về NMLD. Qua những cơ hội, bước ngoặt như vậy, bây giờ nhìn lại tôi đúc kết cho mình một chân lý rất đơn giản là, mỗi một con người trong suốt cuộc đời chúng ta không một ai là không có cơ hội cả. Vậy thì chúng ta nên nhìn nhận rằng “không có cơ hội đến mà gọi đó là cơ hội tốt hay xấu cả” mà nó hoàn toàn do chúng ta nắm bắt nó, hành xử với nó và sử dụng nó như thế nào. Điều đó quan trọng hơn rất nhiều là “cơ hội đó”. Hay trúng số chưa chắc đã tốt, mà thất bại, vấp ngã chưa chắc đã là xấu, nên tôi cho rằng cơ hội với những người dám dấn thân, có ước mơ, mục đích, khát vọng rõ ràng để luôn luôn cháy bỏng thực hiện những ước mơ và khát vọng đó. Đối với những người như vậy có thể người khác nhìn cho là xấu, nhưng với họ đó sẽ là sự trưởng thành để họ vươn lên khẳng định mình. Chứ họ không an phận thủ thường, yếm thế hay có thể nói là nhút nhát, rụt rè…thì có lẽ họ không bao giờ có được cơ hội tốt. Đây là lời tâm sự rất chân thành của tôi về những trải nghiệm của chính mình với những người trẻ hơn mình, đặc biệt là các bạn sinh viên sắp ra trường có một cái nhìn mạnh mẽ, quyết liệt, trung thực, thẳng thắn để các bạn có được cái quan niệm lạc quan hơn, nhìn sự việc đúng đắn hơn và để làm được như vậy chúng ta, dám nắm bắt và thực hiện nó, còn hơn là không dám làm gì hết. Vì nếu chúng ta thất bại thì chúng ta mới đứng vững đi lên.

IA VIETNAM: Xin cám ơn và chúc ông luôn luôn thành công!

Suri Nguyen thực hiện!


Related posts

Để lại một bình luận

Required fields are marked *